Tai nạn điện giật năm lớp 8 đã khiến cuộc đời Lý Láo Lở bước sang một “ngã rẽ” đầy nghiệt ngã với đôi tay tật nguyền.
Gặp chàng sinh viên khoa Khoa học quản lý trường ĐH KHXH&NV HN khi vừa kết thúc buổi học chiều, chúng tôi ấn tượng bởi vẻ ngoài cao gầy nhưng đôi mắt luôn ánh lên niềm tin đầy lạc quan của cậu. Với vẻ mặt thân thiện và nụ cười luôn nở trên môi ít ai nghĩ rằng tuổi thơ của Lý Láo Lở đã phải trải qua biết bao nỗi bất hạnh, khổ cực.
Lý Láo Lở chàng sinh viên tật nguyền
Lý Láo Lở sinh ra trong 1 gia đình nghèo thuần nông thuộc huyện Bát Xát, tỉnh Lào Cai. Lớn lên giữa núi rừng đại ngàn như bao đứa trẻ khác những tưởng cuộc đời Lở sẽ êm đềm với bao nhiêu ước mơ, gửi gắm của cha mẹ già. Thế nhưng số phận đã thử thách Lở đầy khắc nghiệt.
Trong 1 buổi lao động tại trường nội trú, cậu bị điện cao thế phóng vào người khi đang vác ống nước bằng kẽm đi qua sân trường. Tai nạn đó đã khiến cuộc đời Lở bước sang một “ngã rẽ” đầy trớ trêu và chất chồng bất hạnh. Đôi tay cậu bị hoại tử, các đường máu và gân không thể hoạt động được nữa. Lở được chẩn đoán là đứt động mạch chủ, nhiễm trùng vết thương. Để cứu mạng sống, các bác sĩ buộc phải cắt đi hai cánh tay của Lở. Trải qua hơn 4 tháng nằm trong bệnh viện chiến đấu với tử thần, chàng trai này mới bình phục.
Ba năm chiến đấu với nghịch cảnh, với khó khăn khi bắt đầu tập làm mọi thứ bằng đôi chân thô kệch, lóng ngóng, Lở đã quyết tâm đi học lại. Cậu tập viết lại những nét chữ nghuệch ngoạc bằng đôi tay khuyết tật. Lúc đầu mọi việc thấy khó khăn. Sau 1 năm tập luyện, Lở đã có thể dùng phần còn lại của hai cánh tay kẹp chặt bút và viết thành thạo.
Mỗi ngày, Lở kiên trì đạp xe 22 cây số tới trường trên con đường đèo dốc cheo leo và hiểm trở. Đường dốc trơn, người bình thường đi xe đạp còn gặp khó khăn, vậy mà chàng trai bị cụt 2 cánh tay ấy vẫn không chùn bước. Không những thế, ngoài công việc học hành ra, Lở còn phụ giúp bố mẹ những công việc vặt trong nhà và cả việc đồng áng.
Với nụ cười trên môi, Lở nói: “Khó khăn thì không thể kể hết, nhưng càng khó thì mình càng phải vượt qua. Đến khi thành công cảm giác vô cùng vui sướng, mình lại có thêm nghị lực để chiến thắng thử thách khác”.
Năm 2012, Lở được tuyển đặc cách vào trường ĐH KHXH&NV Hà Nội, khoa Khoa học quản lí.
Yêu thích thể thao, đam mê nhiếp ảnh
Sinh ra trong một vùng quê nghèo ở tỉnh Lào Cai, Lở ý thức rằng cuộc sống của bà con nơi đây còn gặp rất nhiều khó khăn đặc biệt là nhận thức còn khá lạc hậu. Lở muốn mang những con chữ, những gì mà mình học được ở giảng đường về đóng góp một phần nào đó giúp quê hương được thay đổi. “Trước tiên mình muốn vượt qua chính bản thân mình, sau này trở về quê hương giúp dân bản thay đổi nhận thức, giúp quê hương thoát nghèo” - Lở tâm sự.
Dường như những dị tật trên cơ thể không làm Lở mặc cảm mà trái lại, cậu luôn là người vui vẻ, hoạt bát. Chàng tân sinh viên đặc biệt ham thích thể thao. Lở nói: “Mình rất thích thể thao. Các môn bóng đá, bóng rổ, bóng chuyền mình đều chơi được bình thường”. Chàng sinh viên năm hai này còn tích cực tham gia vào một số chương trình dành cho người khuyết tật.
Một niềm đam mê cháy bỏng khác của Lở chính là nhiếp ảnh. Những cản trở từ đôi tay ấy đã không thể ngăn Lở theo đuổi sở thích của mình. Cậu có thể thực hiện các thao tác chụp ảnh rất linh hoạt và thành thạo. Với cậu, mỗi bức ảnh là một mảnh ghép ghi lại những khoảnh khắc của bức tranh cuộc sống muôn màu. Lở chia sẻ “Mỗi lần chụp ảnh mình lại có một cảm xúc riêng. Mình muốn ghi lại những kỉ niệm của cuộc sống bên cạnh những người bạn thân thiết, thầy cô nơi đây…”.
Tạm biệt chúng tôi, Lở lại tiếp tục ca học tối. Dưới ánh đèn vàng nhạt, đôi mắt chàng sinh viên không tay vẫn ánh lên một niềm lạc quan hướng về tương lai. Chúng tôi tin rằng giấc mơ của cậu sẽ sớm trở thành hiện thực.
No comments:
Post a Comment