…Một buổi sớm mai, không khí thật mát mẻ trong lành. Cái cảm giác lành lạnh, yên tĩnh của khoảnh khắc bình minh ở cái thành phố ồn ào này thật là tuyệt diệu… người ta đã lục tục dậy xuống đường tập thể dục…
…Ở đâu đó trong thành phố tươi đẹp này, tại một căn nhà nọ… Cánh cửa xịch mở. Một cái đầu thò ra, tiếp đến là cái tay. Cái đầu ngó qua ngó lại… không thấy ai ngó mình… liền quẳng cái vật đen đen đang cầm trên tay ra ngoài đường, phía trước cửa nhà… hàng xóm. Rồi cánh cửa đóng lại, im lặng như đã không có chuyện gì xảy ra.
Bạn hãy đến gần một chút, sẽ nhận ra đó là một con chuột, tất nhiên là đã chết. Vâng, Con chuột chết. Nó chết là đáng lắm. Bởi vì nó là… chuột. Nó nằm đó, trơ trọi, chẳng ai quan tâm… Cho đến khi ông hàng xóm đi tập thể dục về, phát hiện ra nó, ông lầm bầm “Tổ cha đứa nào quẳng chuột ra trước nhà ông”, rồi ông dùng chấn hất nó đi, về phía nhà… hàng xóm khác, có khi là về phía nhà… chủ nhân ban đầu của con chuột...